(Bộ cốt ông Nam
Hải- bộ xương cá voi lớn nhất Việt Nam và cả Đông Nam Á)
ĐC: góc đường
Phan Chu Trinh – Ngư Ông
ĐT: 062820362
DĐ: 0918490612
Cuối thế kỷ XVII
những ngư dân lao động của các tỉnh miền Trung lần lượt đổ bộ về khai phá vùng
đất mới còn lắm hoang vu Phan Thiết – Bình thuận. Họ mong tránh cảnh loạn lạc,
khốn cùng ở quê cũ, tìm được một chốn an cư lạc nghiệp lâu dài. Sử sách và dân
gian thường gọi là “Ngũ Quảng lưu dân” ( Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Thuận,
Quảng Nam, Quảng Nghĩa). Theo truyền thống ở miền quê cũ họ lập ra ven biển các
Vạn nghề đánh cá (Vạn Chài) theo từng nhóm dân cư tập trung trước khi có chính
quyền làng xã. Một trong những Vạn Chài ấy có tên là Thuỷ Tú bởi nằm bên cửa
biển Phan Thiết trù phú, đẹp giàu (Thuỷ là nước, Tú là màu mỡ nhiều sản vật,
Thuỷ Tú nói lên vùng biển giàu đẹp).
Cùng với việc
lập Vạn ổn định dân cư ăn ở, Vạn nào cũng xây Dinh để thờ thần Nam Hải. Từ xưa
theo tín ngưỡng của cư dân cá Voi được tôn làm ông Nam Hải hay Nam Hải đại
tướng quận, về sau vua Gia Long sắc phong là Nam Hải Cự Tộc Ngọc Lân Tôn Thần.
Bởi khi trời giông bão sóng to gió lớn, ông đã tựa vào thuyền, che chắn cho
thuyền không bị sóng gió nhấn chìm. Khi ông luỵ (chết) Làng Vạn làm tang lễ, thờ
tự ở Dinh. Như câu hát bả trạo truyền từ đời này sang đời khác:
Xưa biển Thánh,
Ngài quảng sai tiết độ
Nay siêu Thần,
Ngài về chốn miếu môn
Hoặc: Khôn phò
nghĩa khí ai bì
Sống chơi biển
Thánh, chết quy non Thần
Về khoa học, ông
tên là cá voi lưng xám, không có răng. Hằng ngày ông phải lọc nước biển để lấy
thức ăn, mỗi ngày khoảng 1-1,5 tấn cá, những loài cá thơm như: cơm, mòi, nục,
sinh vật nổi như: tôm, cua. Mỗi lần ông chỉ sinh một con, con mới sinh có chiều
dài bằng 1/3 con mẹ, nặng 2-3 tấn, tuổi thọ trung bình 80 năm.
Dinh Vạn Thuỷ Tú
toạ lạc trên đường Ngư Ông, thuộc phường Đức Thắng thành phố Phan Thiết. Con
đường ngày nay và biển cả trước đây mang tên ngư ông thể hiện ý nghĩa lịch sử
gắn bó giữa ông Nam Hải với ngư nghiệp địa phương. Niềm tôn kính của ngư ông
cũng như niềm tin vào sự phò trợ của ông Nam Hải, lịch sử hình thành Vạn Thuỷ
Tú gắn liền với lịch sử hình thành thành phố Phan Thiết và tỉnh Bình Thuận của
lớp ngư dân đầu tiên vào khai phá xây dựng nên vùng biển” trên bến, dưới
thuyền” với nghề đánh bắt thuỷ sản và chế biến nước mắm truyền thống nổi tiếng
xưa nay.
Dinh Vạn Thuỷ Tú
là một trong những dinh Vạn lớn và cổ xưa nhất của nghề biển ở Bình thuận. Dinh
được thiết lập từ năm Nhâm Ngọ 1762 với chính điện, nhà Tiền Vãng và phía trước
là Võ Ca. Trung tâm chính điện khám thờ thần Nam Hải. Bên tả là khám thờ ông
thuỷ (ông tổ nghề biển), bên hữu thờ bà thuỷ. Phía sau chính điện là nhà Tiền
Vãng thờ các bậc tiền hiền hậu hiền – những người có công khai phá dựng làng,
lập Vạn. Phía trước là nhà Võ Ca là nơi để hát bội và diễn chèo Bả Trạo trong
những kỳ tết lễ. Trong năm Vạn có 05 kỳ cúng: Lệ Tế Xuân (20-2 Âl), Lệ hạ nghệ
(xuống nghề, cầu ngư đầu mùa 20-4 Âl) Lệ cầ ngư (cấu ngư chính mùa 20-6 Âl), Lệ
tế Thu (còn gọi là lệ cúng của các chèo dọc 20-7 Âl) và Lệ mãn mùa (25-8 Âl). Ở
mỗi kỳ lệ cúng, bà con tổ chức lễ với nghi thức cúng Tế trang trọng và Hội với
hát bội, diễn chèo Bả Trạo, giao lưu trao đổi công việc làm ăn; ngoài ra còn tổ
chức đua ghe giữa các Vạn, như câu ca xưa còn truyền lại:
Dưới sông lắp
đặt ghe đua
Trên bờ sửa soạn
Miếu Chùa Trạo ca
(hát chèo Bả
Trạo)
Việc thờ tự cúng
tế, lễ hội ở Vạn hướng con người về cội nguồn, với tổ nghề và thắt chặt tình ái
hữu tương tế.
Về giá trị kiến
trúc, Dinh Vạn Thuỷ Tú sử dụng lối kiến trúc “tứ trụ”, toàn bộ các vì kèo,
rường cột, các gian đều xuất phát từ các đỉnh của tứ trụ; các chi tiết được lắp
ghép trau chuốt, chạm khắc tỉ mỉ. Đến nay so với hàng chục Vạn thờ Hải thần dọc
theo biển Bình Thuận thì Dinh Vạn Thuỷ Tú có kiến trúc còn giữ nguyên trạng.
Trong Dinh Vạn
Thuỷ Tú còn lưu giữ 24 sắc phong của các đời vua triều nguyễn, lưu giữ nhiều di
sản văn hoá Hán – Nôm liên quan đến nghề biển, thể hiện trong nội dung thờ
phụng ở các khám thờ, tượng thờ, hoành phi, liện đối, trên văn chuông của Đại
Hồng Chung…
Với những giá
trị lịch sử văn hoá, Dinh Vạn Thuỷ Tú đã được bộ văn hoá thông tin xếp hạng di
tích lịch sử văn hoá quốc gia 1996.
Đến tham quan
Dinh Vạn Thuỷ Tú, qua cổng tham quan về phía tả là Ngọc Lân Thánh Địa, về phía
hữu là nhà trưng bày hài cốt ông Nam Hải, trước khi vào viếng dinh chính.
Theo phong tục
tập quán khi phát hiện Ông luỵ làng Vạn phải tổ chức đưa ông lên bờ và tiến
hành nghi thức tang lễ long trọng. Người đầu tiên phát hiện ông luỵ được hưởng
nghi thức tang chế như con trưởng của ông. Mặc đồ trắng, bịt khăn trắng và để
tang ông trong 3 năm, không được hớt tóc cạo râu phải an chay nằm đất. Làng Vạn
làm lễ thỉnh linh hồn ông nhập Vạn, chọn ngày giờ tốt để mai táng. Trước Dinh
Vạn Thuỷ Tú có một khu đất rộng để mai táng ông, gọi là Ngọc Lân Thánh Địa.
Sau ba năm mai
táng thỉnh cốt ông nhập thờ trong Dinh Vạn. Khi hốt cốt thì dùng nước lã rửa
sạch, sau đó dùng rượu mạnh rửa, phơi thật khô, sau khi phơi xong thì mang về
thờ ở Dinh Vạn. Qua 200 năm Dinh Vạn Thuỷ Tú đã có 3 tẩm với trên 100 bộ cốt
ông được lưu thờ trong đó có hàng chục bộ cốt lớn, đặt biệt có một bộ rất lớn.
Truyền thuyết
dân gian kể lại rằng: sau khi xây xong Dinh Vạn Thuỷ Tú có một ông rất lớn trôi
dạt vào bờ phía trước Din h lúc này biển chỉ cách dinh không đầy 50 m). Ngư dân
trong bổn Vạn và huy động các Vạn khác cùng nhau đưa ông vào táng trong khuôn
viên của Dinh Vạn Thuỷ Tú. Vì ông lớn quá (dài 22 m, nặng 65 tấn) nên mãi 2
ngày sau mới đưa vào an táng được.
Năm 2003 theo
nguyện vọng của bà con ngư dân và nhu cầu của khách tham quan, cũng như phục vụ
cho công tác nghiên cứu văn hoá – khoa học, UBND thành phố Phan Thiết đã đầu tư
xây dựng nhà trưng bày và phục chế lắp ráp bộ cốt ông lớn nhằm giữ gìn và bảo
quản tốt hơn, tạo điều kiện cho bà con ngư dân đến viếng và khách đến tham
quan, các nhà khoa học đến nghiên cứu.
Được sự trợ giúp
của phòng bảo tồn Viện Hải Dương Học Nha Trang công trình đã được khánh thành
vào đúng dịp lễ hội cầu ngư đầu mùa ngày 20 tháng 4 năm Quý Mùi 2003. Qua lưu
thờ bảo quản của nhân dân, bộ cốt ông hầu như nguyên vẹn và được xác định là bộ
cốt ông lớn nhất Việt Nam và cả vùng Đông Nam Á. (tại Thái Lan dài 16m, Viện
Hải Dương Học Nha Trang là 15m, Kiên Giang 7m).
Trong DVTT còn lưu giữ nhiều di sản văn hoá Hán Nôm liên
quan đến nghề biển thể hiện trên nội dung thờ phụng, khám thờ, hoành phi, câu
đối và trên bài văn khắc trên đại hồng chung. Đặc biệt ở DVTT là 1 trong những
nơi còn lưu giữ sắc phong của các vị vua triều Nguyễn, dù trãi qua mấy trăm năm
nhưng các sắc phong này được gìn giữ cẩn thận và còn nguyên vẹn như mới. Có tất
cả 24 sắc phong của vua Thiệu Trị, Tự Đức, Đồng Khánh,Duy Tân và Khải Định,
riêng vua Thiệu Trị (1841 – 1847) trong thời gian 7 năm trị vì đã ban tặng cho
DVTT 10 sắc phong, đây quả là 1 sự kiện hiếm thấy. DVTT đã được nhà nước xếp
hạng là di tích lịch sử quốc gia năm 1996.